Hồi 7, 8 tuổi, mới 3, 4 giờ sáng, tôi hay “được” ba kêu dậy để bơi xuồng đưa mẹ đi chợ. Có bữa “giận” ba lắm, trời khuya, gió ngoài đồng hây hẩy, ngủ ngon đã đời, vậy mà phải dậy, vừa bơi xuồng vừa ngủ gật, ủi xuồng vào đám cỏ lác mọc ven bờ kênh. Giờ nghĩ lại, thấy tự hào về mình, từ nhỏ đã có thể đỡ đần ba mẹ.